Sex hội đồng đổi vợ cho nhau địt banh nóc ức… Một thời lấm lem mực… Tím quá sân trường xưa… Bất chợt trời đổ mưa… Vội vàng vào hiên trú… Bỗng thấy mình bé nhỏ… Ai bên cạnh đâu rồi? Nỗi nhớ vẫn không nguôi… Cũng chẳng tàn chẳng lụi… Ai đem đốt nỗi nhớ… Rồi chờ đợi thành tro. Ôi một thuở vô lo… Ngây thơ khờ dại thế… Lối nhỏ đợi ai về… Chẳng còn dấu chân xưa… Dẫu cho trời có mưa… Dẫu bằng lăng có tím… Tôi chẳng cần kỷ niệm… Tôi chẳng thiết mùa xuân… “Vì nó làm tôi buồn!” Tôi chẳng cần kỷ niệm. Tôi chẳng thiết mùa xuân. Vì nó làm tôi buồn!