Phang mạnh tả tơi cô em dâu đĩ thõa, – Anh ơi, em nhớ anh lắm, bây giờ em làm thế nào hả anh? Mình cũng chả biết làm thế nào cả đành an ủi: – Cố gắng lên em, có gì sáng thứ 7 anh trốn vào trường em rồi mình gặp nhau. – Nhưng Ba em quen bảo vệ với thầy cô trong trường và đã dặn họ rồi. Em chỉ sợ Ba biết được sẽ thuê người làm gì anh thì em sợ lắm anh à!. – Anh không sợ, anh sẽ gặp em. Anh nhớ em lắm. – Vâng… À anh ơi!!!! Tối thứ 7, đúng rồi, là sinh nhật Huyền, hôm đó em sẽ xin đi sinh nhật nó, Phang mạnh dã man cô em dâu đĩ thõa hôm đấy anh cứ đi sớm vào ở trong nhà